Không còn em anh còn gì tha thiết
Thơ viết cho ai, viết tiếp truyện vì ai
Để cho người hay để lại ngày mai
Tất cả đối với anh đều là vô nghĩa

anh tự giam mình trong căn phòng cô lẻ
Không bạn bè, không trà rượu, chẳng đàn ca
Tâm sự buồn hụt hẫng bao la
Hồn lạc lõng vội tìm kí ức

Thuở học trò biết bao điều mơ ước
Mộng bay lên chắp cánh thiên trần
Gặp được em rồi tim xao xuyến bâng khuâng
Hồn nhã nhạc bay đầy trước ngõ

em vội ra đi sao không lời từ giã
Chết nửa tim anh, băng lạnh cả tâm hồn
Hoa tím buồn rãi rác rụng quanh sân
anh vẫn đợi em về theo gió thoảng

Cảm giác ngọt ngào tái tê bay bổng
Của ngày nào mình quấn quýt bên nhau
Đã vĩnh viễn ra đi vào quá khứ
Ta mơ màng hỏi đến kiếp sau

Không còn em không gian buồn tĩnh lặng
Vắng em rồi may gió cũng đìu hiu
Mất em rồi hoa lá rụng tiu đìu
Căn phòng vắng cùng anh sầu hiu quạnh...