-->

Hãy cảm ơn vì bạn chưa có tất cả những thứ bạn muốn. Vì nếu bạn có rồi thì bạn còn có gì để trông chờ và hy vọng nữa đâu. Hãy cảm ơn vì còn nhiều điều bạn chưa biết. Vì nếu bạn biết hết rồi thì bạn chẳng còn gì để học hỏi nữa sao? Hãy cảm ơn những lúc khó khăn. Vì nếu không có một lúc khó khăn thì liệu bạn có trưởng thành được không? Hãy cảm ơn vì bạn còn có những nhược điểm. Vì nếu không còn nhược điểm gì thì bạn sẽ chẳng còn cơ hội để tiến bộ, để cải thiện bản thân. Hãy cảm ơn những thử thách. Vì nếu không có thử thách nào thì liệu cái gì có thể xây dựng nên sức mạnhcá tính của bạn? Hãy cảm ơn những lỗi lầm bạn đã có. Vì nếu bạn không có lỗi lầm gì thì cái gì sẽ dạy cho bạn những bài học đáng giá như thế đây? Hãy cảm ơn những khi bạn mệt mỏi. Vì nếu bạn không khi nào mệt mỏi tức là bạn không làm việc gì hay sao? Thật là dễ nếu cảm ơn những thứ tốt đẹp, nhưng cuộc sống bao giờ cũng tạo cơ hội mới cho mọi người cảm ơn cả những thứ chưa hoàn hảo nữa. Suy nghĩ luôn có thể chuyển tiêu cực thành tích cực. Nếu bạn biết cách biết ơn những thứ rắc rối của bạn thì chúng có thể giúp ích nhiều cho bạn đấy!

Nhng t ngt ngào thì d nói, nhng th ngt ngào thì d mua, nhưng mt ngưi ngt ngào thì khó tìm. Cuc sng ngng khi bn ngng hy vng ngng khi bn ngng tin tưng. Tình yêu ngng khi bn ngng quan tâm. Tình bn ngng khi bn ngng chia s. Cho nên hãy chia s điu này vi nhng ngưi mà bn coi là bn. Đ yêu thương không cn điu kin. Đ khi cho đi không cn lý do đ khi quan tâm không cn biết ơn. Gi điu này cho tt c nhng ai bn coi là bn. Và đng quên… gi li cho tôi !

Bài xem nhiều

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012

tuyển tập thơ buồn "tâm trạng"

In bài này


Giọt Mưa Buồn...!

Đã mấy hôm sao mình không thể viết...
Dòng thơ tình nay biền biệt nơi đâu...
Để từng đêm nghe giọt nhớ rơi sầu...
Đang dần thấm vào tâm hồn bé nhỏ !



Mưa vẫn cứ rơi đều qua lối ngõ...
Lặng đứng nhìn mưa nhỏ giọt buồn hơn...
Đèn hắt hiu soi tỏa bóng cô đơn...
Đêm quạnh vắng nghe hồn đang tê dại

Thời gian ơi có thể nào dừng lại...
Để ta về tìm lại dáng người thương...
Mưa vẫn rơi tí tách suốt đêm trường...
Buồn lạnh lẽo người thương ơi có biết

Đêm hiu hắt giọt sầu hoen mắt biếc
Từng giọt buồn đang tha thiết gọi tên
Lệ hay mưa đang đọng giọt môi mềm
Nghe thấm mặn giữa hồn đang đơn lạnh

Này mưa ơi ! đến bao giờ mới tạnh
Để nắng về sưởi ấm nỗi cô đơn
Cho mắt Em thôi đọng giọt tủi hờn
Cho môi nhỏ đượm nụ cười tươi thấm !

Người thương ơi ! Từ phương thời xa thẳm
Biết mưa buồn đang lạnh lắm hồn em
Nhìn mưa rơi tí tách giọt bên thềm
Buồn lắng đọng hồn em từng giọt nhớ !


Mưa chiều kỷ Niệm..!

Trời hôm nay mây buồn giăng khắp lối
Gió vô tình làm rối tóc em bay
Hạt mưa rơi vương nhẹ mắt cay cay
Nghe nỗi nhớ đong đầy hương kỷ niệm

Ngồi nơi đây một mình em hoài niệm
Buổi tình cờ hai đứa trú cơn mưa
Ngồi chung nhau nơi quán vắng < Chiều Xưa >
Bên café đậm hương nồng thơm ngát

Em vu vơ bổng cất cao tiếng hát
Hòa lòng vào theo khúc nhạc tình ca
Anh ngây ngô ngồi nhìn trố mắt ra
Rồi khẻ bật nụ cười vô tư lự

Dấu thẹn thùng , giã vờ làm mặt dữ
Mắt liếc người còn sắt bén hơn dao
Chợt tự nhiên lòng Em thấy nao nao
Khi chạm phải tia mắt nhìn êm ái

Mình yêu nhau cũng kể từ dạo ấy
Chưa mặn nồng Anh vĩnh viễn ra đi
Bỏ lại Em ôm trọn mối tình si
Tình chôn chặt vùi sâu lòng huyệt mộ

Và hôm nay cơn mưa chiều lại đổ
Khép mi buồn thầm gọi khẽ Anh yêu
Nỗi nhớ nhung chìm trong bóng cô liêu
Và mưa mãi gợi vương chiều kỷ niệm !



Một Mình !


Một mình đếm bước đơn côi
Dòng đời lặng lẽ nỗi trôi tháng ngày
Bóng đêm cứ mãi đọa đày
Niềm đau , nỗi nhớ ..đắng cay giữa đời


Một mình với bóng lẻ loi
Hồn tôi nhuốm lạnh , giữa trời đau thương
Đêm buồn một kiếp tha hương
Ôi sao tê tái , đoạn trường ai hay !


Đau thương chất ngất dâng đầy
Chiều buông tắt lịm bóng gầy Mẹ tôi
Một mình lạc lõng chơi vơi
Tâm tư xao động , hồn côi khóc thầm .
Mẹ tôi về cõi xa xăm
Hết rồi cái thuở về thăm Mẹ hiền !


Nhìn mưa trút xuống mái hiên
Dường như cũng hiểu nỗi niềm riêng mang
Chao ôi ! cay đắng muôn vàng
Lòng đau uất nghẹn , lệ tràn ướt mi


Một mình cũng phải bước đi
Bao nhiêu mất mát , những gì sau lưng
Chông gai bao nỗi chập chùng
Một mình đành phải bước cùng đôi chân


Suối buồn cứ mãi tràn dâng






Giọt Buồn...!

Giọt buồn len lén vào Tim
Ngày treo trái nhớ , đêm dìm ước mơ
Nhạt trong ảo ảnh xa mờ
Mộng thời tan vỡ , giòng thơ chợt buồn .

Tình rơi xuống tận đáy nguồn
Đoạn sầu ai vớt , để buồng Tim đau .
Tình ơi sao sớm nhạt màu
Để hoa khô héo..vì đâu hởi người?....!

Ai mang đi mất nụ cười
Đến đêm giọt lệ, lặng rơi âm thầm.
Kìa trăng ! soi bóng nghiêng nằm
Ôm sầu hiu quạnh , tháng năm tủi hờn .

Thương Anh hạnh phúc nào hơn
Gió mây cũng phải ghen hờn đôi ta .
Một đêm bão táp phong ba
Mưa thiên trút xuống , lòng ta ngập sầu .

Mưa nguồn sẽ chảy về đâu ...?
Ta buồn nào biết giải sầu cùng ai ?
Đêm khuya thanh vắng canh dài
Gió lùa song cửa , then cài Tim đơn .

Đèn đêm le lói chập chờn
Tử Quy khóc bạn gợi hồn đắng cay
Tình gieo chi kiếp đọa đày
Để ta ngụp lặn tháng ngày đau thương

Ai gieo chi cảnh đoạn trường
Nát hồn đơn lạnh lệ vương mi sầu
Hỏi vì đâu , tại vì đâu
Giọt buồn mi lệ hoen mầu mắt em !




Mơ Mùa Trăng Mới

Trăng nghiêng bóng lặng sầu cô lẻ
Em nơi nầy buồn tẻ...Anh ơi !
Ưu tư nặng gánh sầu rơi
Đêm sương lạnh lẽo chơi vơi khóc thầm !

Ghềnh đá vẫn nghìn năm biển nhớ
Gió rì rào sóng vỡ...trùng khơi
Cung đàn lạc phím buông lơi
Hòa trong sáo gió chơi vơi nỗi buồn !

Đừng cho em suối nguồn mắt lệ
Đừng gieo thêm dâu bể...nhe Anh !
Đừng như gió thoảng qua mành
Để em trống lạnh năm canh ngậm ngùi !

Đừng để em mang thêm hận tủi
Đêm từng đêm thui thủi...riêng mình
Không còn trăng sáng lung linh
Tàn đêm nguyệt tận một mình đơn côi !

Nếu yêu nhau xin cùng chung lối
Đừng bỏ em bóng tối...âm u
Đừng giăng thêm lớp mây mù
Để em khóc hận thiên thu...nhé người !

Hảy trao nhau nụ cười tươi thắm
Hảy trao nhau nồng đậm môi hôn
Để em ấp ủ vào hồn
Nỗi đau ngày cũ vùi chôn...huyệt buồn !




Gió Cuốn Đi.


Thà làm con gió cuốn đi
Còn hơn giữ mãi , tình si nhớ người
Bao nhiêu kỷ niệm buồn vui
Thả theo gió cuốn chôn vùi hư không !


Đêm đêm mõi mắt chờ mong
Nhớ người tình bạc , mà lòng quặn đau
Lệ nào mình khóc cho nhau
Giọt nào em giử Tình sầu dỡ dang
Duyên xưa nay đã lỡ làng
Người xưa giờ cũng , sang ngang mất rồi


Còn gì ở lại trong tôi
Còn chăng kỷ niệm , một thời yêu thương
Ôi ! Tình sao mãi vấn vương
Mượn cơn gió cuốn đii đường tình yêu...


Cho lòng đừng thấy cô liêu
Để tim đừng vướng lụy nhiều đắng cay..
Đêm nay cạn chén tình say
Rồi mai Ta lại đón ngày vui tươi ...!!!




Mộng Uyên Ương...!

Ươm mình dưới nắng chiều phai
Buông lơi mái tóc , trải dài thảm xanh
Mĩm cười chợt nhớ đến Anh
Nghe lòng mơn nhẹ mộng lành con tim

Đắm mình trong giấc mơ tìm
Gió chiều lơ lửng , nhẹ êm vào hồn
Lá vờn khẻ ướm môi hôn
Phút lâng lâng nhẹ , hồn còn luyến vương !

Thì ra Em đã trót thương
Đã xây ủ mộng uyên ương đôi mình
Anh ơi ! Mình giữ nhau tình
Giữ cho em được môi xinh đượm nồng

Chiều nay gió thoảng qua song
Em nghe tràn ngập trong lòng...Nhớ Anh
Em mơ ngày được song hành
Dìu nhau dưới nắng chiều hanh hanh buồn.

Không còn sáng nhớ , chiều thương
Không còn gối lẻ đêm trường mình Em
Không còn giọt lệ hoen rèm
Không còn mưa rụng bên thềm hắt hiu.

Anh ơi ! cứ mỗi độ chiều
Ôm bờ vai nhỏ ,Anh dìu Em đi
Cho Em tròn mộng Xuân thì
Em xin dành trọn những gì cho Anh.


làm sao ngăn được bóng người yêu
bất chợt trong tim một buổi chiều
một chút thương thương chìm tĩnh lặng
thêm nhiều nhớ nhớ gọi cô liêu
hoàng hôn buôn xuống niềm xao xuyến
đêm tối dần về nỗi quạnh hiu
vài giọt lệ lăn dài khoé mắt
thế là ta đã biết mình yêu
yêu ! yêu yêu !!!!!!!!!!!

If you find this article useful, please feel free to link to this page from your website or blog.



" />


Widget by Tanchau123.blogspot.com


Không có nhận xét nào:

♦Mời bạn Nhận xét ,viết lời bình cho bài viết này!
♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.