
*****
Chuyện kể rằng :
Ngày xửa, ngày xưa, đã lâu lắm rồi. Thời đó con người cũng có hai mắt, một mũi, một mồm, hai chân, hai tay như chúng ta bây giờ.
Ở một thành phố rộng lớn của đất nước nọ, có một cô gái ngốc nghếch. Nàng có một cái tên dễ thương là Zin. Nàng không có gì đặc biệt so với các cô gái khác. Nàng không xinh đẹp nhưng cũng không bị coi là "ma chê quỷ hờn" , nàng không giỏi giang nhưng cũng không bị coi là "ngu dốt" , sở dĩ nàng bị gọi là ngốc nghếch vì nàng rất dễ tin người, bị lừa dối mà không hề biết.
Câu chuyện về nàng Zin sẽ chẳng có gì đáng để kể ra nếu không có một sự kiện :
Vào một ngày nọ, trời không trăng không sao, bốn bề sáng choang vì đèn điện, nàng Zin ngốc nghếch của chúng ta đã gặp và bắt đầu thấy mến một chàng trai tên Zoang. Nàng cũng không hiểu vì sao nàng lại mến chàng, nàng đã tự nói với mình hãy chỉ coi chàng là bạn vì trong trái tim chàng đã có hình bóng một cô gái dễ thương khác, nhưng nàng không thể quên được hình bóng của chàng. Nàng đau khổ trong tình yêu đơn phương nàng dành cho chàng.
Rồi một ngày, trong lần đi thăm một người bạn bị ốm, nàng đã gặp Fia. Khác hẳn với Zoang, Fia quan tâm đến tâm trạng của nàng. Như người sắp chết đuối vớ được cây cọc, nàng nhận lời đi chơi với Fia để quên Zoang. Nàng đâu biết rằng, nàng và Fia đều có một bí mật chung đó là " tìm một cây cọc để trốn tránh hiện thực" . Trong thời gian bên Fia, nàng tưởng chừng đã quên được Zoang, xong ngược lại, nàng vẫn nhớ Zoang. Nàng đã nói với Fia là nàng đã mến một người con trai khác trước khi gặp chàng và có lẽ nàng vẫn chưa quên người ấy, nàng chỉ có thể làm bạn của Fia, như hiểu ra sự việc, Fia cũng cảm thấy có lỗi với người yêu của chàng, chàng đã rời xa nàng.
Nàng lại trở lại với cuộc sống trước đây, với tình yêu đơn phương mà nàng dành cho Zoang, nàng tự nguyện ở bên chàng khi chàng khó khăn, khi chàng gọi nàng. Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, nàng càng yêu Zoang bao nhiêu thì tình cảm này càng làm tổn thương nàng bấy nhiêu, nàng được chàng coi là một người bạn, nàng thường đi bên chàng, nhưng trái tim chàng chưa bao giờ có sự tồn tại của nàng, chàng coi việc nàng đi bên chàng là chuyện đương nhiên. Và rồi cái gì đến cũng phải đến, nàng đã quyết định rời xa Zoang, nàng không thể mãi làm một cái bóng, nàng sẽ chỉ coi Zoang là bạn đúng như Zoang mong muốn.
Câu chuyện sẽ kết thúc nếu không có một tình tiết nhỏ:
Trong thời gian nàng bị tổn thương nhất, nhân tốt quyết định để Zin có dũng cảm từ bỏ tình yêu đơn phương của mình là việc Zoang từng nói với nàng " hãy đến với người yêu mình và đừng hành hạ chàng nữa". Đến với người yêu mình ư? Ai là người yêu Zin khi Fia, người đã từng quan tâm đến Zin nhất lại nói dối Zin chuyện chàng có người yêu? Nàng đã cho Fia biết chuyện nàng từng mến một người khác trước khi quen Fia nhưng Fia lại không cho nàng biết trong thời gian họ chơi với nhau, Fia đã có người yêu và chàng và người yêu chàng đang giận nhau. Tuy biết Fia đã nói dối mình nhưng vì nàng rất ngốc nên nàng không hề giận chàng, mà ngược lại, nàng thấy nàng cũng đâu có hơn chàng, nàng vẫn coi chàng là bạn, thậm trí, đôi lúc nàng còn nhớ tới sự quan tâm của chàng dành cho nàng và nàng tin đó là thật.
Thời gian lại trôi, nàng Zin không liên lạc với Zoang và Fia nữa, nàng chỉ coi hai người là bạn. Nàng cũng đã cố gặp gỡ một vài người song tất cả đều vô ích, có một cái bóng quá lớn đã bao chùm lên nàng và nàng chấp nhận dừng việc tìm kiếm, đối với nàng lúc này chỉ có học và công việc là điều khiến nàng cảm thấy hạnh phúc. Nàng đã đọc rất, rất nhiều sách, truyện, nói chung là tất cả những gì có thể đọc xung quanh nàng, nàng cảm thấy nhẹ nhàng bên những trang giấy.
Một biến cố lại xảy ra, khiến cuộc đời nàng thay đổi :
Đó là vào một ngày không mất điện, quạt quay vù vù mà muỗi vẫn vo ve bên cạnh. Nàng Zin bất ngờ nhận được thư từ Fia, nàng vô cùng sửng sốt khi nhận nó. Fia đã làm lành với người yêu và chàng đã quên nàng, chẳng có bất cứ lí do nào khiến chàng liên lạc với nàng cả. Nàng phân vân khi đọc nó, cuộc sống của nàng đang đi đúng quỹ đạo và nàng sợ sự thay đổi, nhưng ở một nơi nào đó sâu trong tâm hồn, nàng vẫn có chút gì đó quý Fia.
Nàng đã đọc thư, một lá thư dài, trong đó Fia đã kể với nàng về chàng, về cuộc sống trước khi gặp nàng, về cuộc sống sau khi xa nàng, về người yêu cũ của chàng ta có thể gọi thế vì chàng đã nói chàng đã chia tay người yêu không lâu sau khi rời xa nàng), nhưng điều nàng bất ngờ hơn cả là chàng vẫn nhớ chính xác ngày họ xa nhau dù thời gian có khá lâu, với con gái mốc thời gian khá là quan trọng và đặc biệt với một người ngốc nghếch như nàng điều này lại càng có ý nghĩa.
Tuy vậy, mốc thời gian chưa phải là tất cả, điều giúp nàng đưa ra quyết định ảnh hưởng đến cuộc đời nàng sau này lại là việc trong thời gian xa nàng, Fia đã thực sự nỗ lực để trở thành một con người mới, chàng đã cố gắng học tập chăm chỉ để xứng đáng với nàng. Để xứng đáng với nàng ư? điều đấy nàng không quan tâm vì nàng cũng đâu tuyệt vời, nhưng việc chàng đã thật sự nỗ lực học tập lại có ý nghĩa rất lớn với nàng. Nàng chưa bao giờ nghĩ mình có thể trở thành động lực để giúp ai đó cố gắng và trong giây phút Fia nói điều đó, nàng đã đồng ý gặp chàng.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, Fia đã kể hết câu chuyện còn giang dở trong bức thư, nàng đã hỏi và chàng trả lời, qua những câu trả lời của chàng, nàng cảm nhận được sự thành thật. Nàng đã quyết định tin chàng, dù đó có thể là một quyết định vội vã, nàng muốn dánh cược với sự ngốc nghếch của mình lần nữa, nàng đã đồng ý làm bạn gái Fia, và trong giây phút đó, nàng cảm thấy được niềm hạnh phúc của việc yêu và tình yêu được đáp trả.
Và vậy là, nàng Zin đã quyết định làm bạn gái Fia, nàng đã quyết định đặt lòng tin vào một người, đó là một việc mà chỉ lui lại một khoảng thời gian thôi, nàng không bao giờ đồng ý. Nàng đã quyết định mở lòng và nàng đã đánh cược với quyết định đấy.
Thế là từ một ngày trong xanh, không mây, ít gió, nắng chói chang, chuyện tình của nàng Zin và chàng Fia chính thức bắt đầu. Đây là lần đầu tiên Zin làm bạn gái của một ai đó, cảm giác thật lạ. Nàng không biết phải bắt đầu như thế nào, nhưng nàng và Fia sẽ cũng nhau cố gắng.
Hiện tại, Zin và Fia đều rất hạnh phúc, họ đang cũng nhau cố gắng học tập vì tình yêu của mình. Tương lai là một điều không thể nói trước được, nhưng họ là con người của hiện tại, và với họ "hiện tại" là "điều kiện cần" và "nỗ lực" là "điều kiện đủ" để họ nghĩ về tương lại.
Đó là một câu chuyện mở, mỗi người trong chúng ta sẽ có một cái kết khác nhau cho nàng Zin, nhưng về phần tôi, tối muốn để nàng Zin tự quyết định. "Hạnh phúc sẽ chỉ đến khi con người chủ động nắm bắt và có những quyết định sáng suốt" - Đây là điều tôi muốn rút ra khi kể câu chuyện này, mỗi người hãy tìm lấy hạnh phúc của riêng mình, và đừng ngần ngại khi đối diện với nó, cơ hội chỉ đến một lần, đừng đánh mất nó rồi sau này lại phải hối tiếc.
If you find this article useful, please feel free to link to this page from your website or blog.
Không có nhận xét nào:
♦Mời bạn Nhận xét ,viết lời bình cho bài viết này!
♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.