Vết thương lạnh mà sao còn âm ỉ
Bởi người xưa không còn là tri kỉ
Kẻ nơi này đứng ngóng người xứ xa
Khuất mắt thường mà cồm cộm giữa đời nhau
Ta vẫn đau cho cuộc tình thầm lặng
Người xưa ơi! Chưa nguôi nhớ, bao giờ?!
Ngẩn ngơ nhìn tìm em giữa bến mơ
Em đứng sau cứ thế đến hàng giờ
Mà đâu phải bởi lòng mình thương nhớ
Bỗng giật mình vì đã cách quá xa
Cái hiện tại cái mà ta bỏ mất
Đã buông lơi cho tất cả cuộc tình...!

If you find this article useful, please feel free to link to this page from your website or blog.
Không có nhận xét nào:
♦Mời bạn Nhận xét ,viết lời bình cho bài viết này!
♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.