Rì rầm, ngọn sóng xô bờ
Thế còn nỗi nhớ anh, em chẳng biết
Vì anh là mưa, là gió, là sóng biển…
Là mưa, anh tắm em trong những dòng nước mát
Là gió, anh chấp cánh em bao niềm hy vọng mong manh
Là sóng, anh ôm áp em rồi chợt tan như bọt biển
Không dấu tích… anh đi
Một bước, hai bước… và cứ thế anh xa
Bỏ lại tất cả nỗi nhớ cho riêng em
Cô gái nhỏ, anh yêu!
Sụp đổ!
Mọi thứ trong em giờ chìm trong bóng đêm
Vì nỗi nhớ anh hiện về
Trong mơ anh là thực
Và em chỉ muốn mơ mãi thôi
Anh đứng đó, dang rộng vòng tay ấm, yêu thươngEm nhỏ bé, ấm áp… mỉm cười
Với tay níu lấy anh
Thế sao, anh càng ngày càng xa,
Quay lưng anh bước, cứ thế không nhìn lại
Một bước, hai bước… anh lại đi
Hình ảnh nhạt nhòa dần theo từng bước chân
Em gào thét “Anh đừng đi nữa, ở đó lạnh lắm”
Chợt giật mình thức giấc, em nhận ra… là mơ!
Trong mơ, anh về thăm… em lại mỉm cười
“Anh hãy ấm áp nhé
Em sẽ sưởi ấm anh yêu bằng nỗi nhớ yêu thương”
À, em biết rồi… âm thanh nỗi nhớ
Là tiếng khóc của người con gái mỏng manh

If you find this article useful, please feel free to link to this page from your website or blog.
Không có nhận xét nào:
♦Mời bạn Nhận xét ,viết lời bình cho bài viết này!
♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.